Tục ngữ có câu:
Đường lâu không đi...
Đường đầy cỏ dại !
Người không qua lại...
Người thành người dưng
Để khỏi thành người dưng và cũng để hưởng ứng lời gọi của các cấp lảnh đạo về đề tài nhạy cảm này, tui xin gởi bài thơ về đề tài VỢ, cho phù hợp với thời tiết hôm ni.
Lục bát Vợ.
Giao thừa lắng vọng chuông ngân
Nghe từ vô thỉ nợ nần mai xa
Từ trong giọt lệ từ hòa
Em LÀ anh giữa ta-bà nổi trôi.
Bao năm anh của em rồi,
Còn bao nhiêu nữa giữa đời cùng nhau..!?
Vượt qua nắng quái mưa mau,
Trả cho đời, trả cho nhau chút tình…
-Mai kia rồi cuộc tử-sinh.
Còn nhau giữa mái thanh bình uyên nguyên.
1996.
B’yên.
Đường lâu không đi...
Trả lờiXóaĐường đầy cỏ dại !
Người không qua lại...
Người thành người dưng !
Vợ mà không cưng...
Vợ đòi ly dị !
Chồng mà quỳ luỵ
Chồng chẳng ra chi
Hi...hi...
Chồng mà quỵ lụy
XóaMới là chồng ngoan..., anh Ba Tê à...!
Thôi thì mất chi lời "noái" mà không"nịnh" một chút cho yên "xoám" làng...
Nợ nần từ thưở vô sinh
Trả lờiXóaVay thêm là để giữ tình mai xa
Lục tung trong cõi ta bà
Bao nhiêu tuyệt sắc chỉ ta với mình
Nghĩa chi mà trả lại tình
Mưa mau nắng quái ba sinh mặc đời
Từ hòa riêng một góc trời
Cho nhau là nhận lỗ lời chi chăng.
(Sưu tầm của ... Vân Lam)
Đường lâu không đi...
Trả lờiXóaĐường đầy cỏ dại !
Người không qua lại...
Người thành người dưng
Vợ mà tưng tưng
Là vợ tưng tửng.
(Cái này là của tôi, không có sưu tầm)
Cũng may chứ VQB mà viết
Trả lờiXóaVợ mà tưng tưng
Là vợ anh Tứng
Thì có chuyện lớn xảy ra rồi
Hi..hi...