Thấy VQB nịnh vợ dzữ quá mình cũng cố gắng làm một bài thơ vui tặng vợ
Ngày xưa mẹ vợ sinh ra
Một cô con gái, hiện là vợ yêu
Trước đây nàng đẹp mỹ miều
Bây giờ vẫn thế có điều già hơn
Tốt gỗ hơn tốt nước sơn
Cho nên mình mãi nhớ ơn mẹ nàng
Vợ mình thì rất đảm đang
Quán xuyến mọi việc, lo toan mọi bề
Tính nàng thì hết chỗ chê
Không có cái tật ngồi lê chuyện người
Riêng tôi chấm điểm nàng mười
Ai chê nịnh vợ, cũng cười trừ thôi
Ngày xưa qua tuổi thôi nôi
Đồ chơi mẹ sắm cho tôi rất nhiều
Đến nay tôi nghiệm một điều
Chơi vài ba tháng là tiêu tán đường
Lớn lên được mẹ vợ thương
Gã cho con gái quý nương của người
Nói ra quý vị đừng cười
Dùng hoài mà vẫn còn tươi như thường
Bêta
He he! Chúc mừng TTT đã làm được thơ tặng xã.
Trả lờiXóaHj hj! Thực ra đây là một đề tài "triệt buộc" mà nói như NVB là rất nhạy cảm, bởi vậy, dễ mà khó. Khó ở chỗ phải "chân và thơ". Không chân thì xã hỏi "làm thơ tặng ài (ai)". Không thơ thì xã nói "khô như cục đà (đá)". Và chúng ta thấy làm thơ cho gió, cho mây, cho tình xa... thì dễ mà cho tình gần thì... Như Đoàn Chuẩn (của Thanh Hà)sáng tác tặng người đẹp của miền Bắc 6 bài hát mà sáng tác cho vợ vỏn vẹn chỉ hai (thề cũng nhiều anh nhỉ!) và các nhà văn, nhà thơ sáng tác tặng vợ thì số lượng rất khiêm nhường. Do vậy, "triệt buộc" là thế hay cũng có thể gọi là đề tài "sinh sự", bởi vì nếu xã kiểm tra không thấy hưởng ứng thì "sự sẽ sinh" he he.