Thứ Ba, 22 tháng 5, 2012
QUẢNG NGỮ
Đoàn xe của cựu học sinh TCV trên đường về Tam Kỳ họp mặt truyền thống ghé vào nhà hàng Hưng Phụng ở Phan Thiết để ăn trưa. Trời nóng oi bức. nhà hàng lại không có phòng lạnh, đói..đói..và đói là phương thuốc duy nhất làm cho mọi người quên nóng và ăn ngon miệng. Trong đoàn có một cô bạn Việt kiều tóc vàng hoe trông rất xinh đẹp từ đầu đến cuối chỉ mĩm cười và không nói lời nào, bỗng gần tàn bửa ăn cô lại lên tiếng : Thank you ! Thank you ! Cả đoàn nhìn nhau ngơ ngác không hiểu ý cô ta muốn nói gì ? Liền lúc đó có một cụ già ngồi bàn kế bên cất cao giọng : Tôi biết, tôi biết ý cô ta nói gì ! Tôi là người gốc Quảng Nam, Anh ngữ thì tôi không biết chứ Quảng ngữ thì tôi rất rành, ý cô ta nói " Thiếu canh " đó ! Mọi người ngơ ngác, ông liền giải thích : Có gì đâu ! Xứ Quảng tôi là xứ nói lái, Thank you là thiếu canh, Mọi người ồ !!!!!!!!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét