Năm 2006 mình có viết 100 chuyện, mỗi chuyện đúng 100 chữ. Nay mình chép lại bài nầy để các bạn xem chơi.
Nếu nói chết là không còn gặp nữa thì bạn bè xưa cũ của tôi đã chết rất nhiều. Nếu nói chết là đi vào cõi vĩnh hằng thì bạn bè xưa chỉ còn trong giấc mơ và không có tuổi già.
Bạn bè! Có thể họ vẫn tồn tại, nhưng họ đã chết trong bạn và... bạn cũng đã chết trong họ.
Vâng chúng ta đã chết nhiều, rất nhiều lần. Chết, đâu giản đơn là trạng thái ngừng thở và tim không còn đập.
Lúc còn có thể thì hãy gắng tìm đến, để đừng chết trong nhau.
Rất mong các bạn tham gia viết bài để Blog của chúng ta ngày càng phong phú, đa dạng và gắn kết thêm mối liên lạc.
Đúng đó Bảo, chiến tranh, hận thù, sự kiêu ngạo...đã làm chết rất nhiều...chúng ta đừng để chết mất trong nhau.
Trả lờiXóaBây giờ đã là 1 giờ sáng ngày 27/5 sau một buổi tiệc đêm về nhà và lên mạng, một thói quen hằng ngày trước khi đi ngủ. Định dạo quanh một vòng xem thôn mình sinh hoạt như thế nào rồi( vì mấy hôm nay hơi bận rộn)chợt đọc được một nhận xét của Biên Nguyễn Văn. Một cái tên quá đổi thân thương buộc mình phải gõ vào bàn phím một nhân xét, trước tiên xin hân hoan chào đón Nguyễn Biên- một người bạn mà tôi mới quen nhân dịp đoàn SG du lịch Bình Châu. Sau đó xin gởi đến bạn lời chúc bình an, hạnh phúc. Thế là sau lời kêu gọi của Trần Trọng Tuấn và Trương Duy Việt đã có sự góp mặt của Biên với lời góp ý bài CHẾT của VQB , mình mới cảm nhận rằng Biên vẫn chưa CHẾT sau một thời gian vắng bóng. Như vậy ở LONG THÀNH và ở XUYÊN MỘC vẫn còn 2 thằng B rất dễ thương, không phải Pê-dê mà là BẢO-BIÊN !!!
Trả lờiXóaThanks Tuấn đã dành nhiều suy nghĩ tốt đẹp cho Biên, hy vọng bạn không phung phí lời chúc cho mình. Một lần nữa Cám ơn bạn, mong cho bạn luôn vui và giữ mãi phông độ của Trần Trọng Tuấn..." tàng trử handsome, cố tình gây thương nhớ cho chị em" nhé. Rất mong gặp lại các bạn.
Trả lờiXóaTất cả chúng ta không ai có quyền được chết trong giây phút nầy, bởi vì trang log của chúng ta vẫn đang còn dang dở, Rất cần những bàn tay vun xới từ các bạn. Những người tưởng rằng đã chét từ lâu nay, ấy vậy mà sáng nay bổng dưng " hiện hồn" trên trang log làm cho chúng tôi vô cùng sửng sốt đó là Nguyễn Văn Biên và Phạm mạnh Hà. Cám ơn các bạn đã về với chúng tôi để làm cho vườn hoa CHSTCV NK 75-78 mỗi ngày một sinh động và đẹp hơn.
Trả lờiXóaThỉnh thoảng mình có đọc vài bài thơ để quên đi cái đói...có những bài thơ mình thích chưa chắc các bạn đã thích, nhưng ở đây mình cũng xin đưa cái thích của mình ra thử có bằng hửu nào giống không nhé...Một bài thơ của Trung niên thi sỹ Quảng Nam:
Trả lờiXóaNGƯỜI CON GÁI MẶC QUẦN
by Bùi Giáng
Người con gái hôm nay mặc quần đỏ
vì hôm qua đã mặc chiếc quần đen
đen và đỏ là hai màu rồi đó
cũng như đời, đường hai nẻo xuống lên
Người con gái hôm nay mặc quần trắng
vì hôm qua đã mặc chiếc quần hồng
hồng và trắng là hai màu bẽn lẽn
cũng như núi và rừng đều rất mực chênh vênh
Người con gái hôm nay mặc quần tím
vì hôm qua đã mặc chiếc quần vàng
vàng và tím là hai màu mỉm miệng
mím môi cười và chúm chím nhe răng
Người con gái hôm nay mặc quần rách
vì hôm qua đã mặc chiếc quần lành
lành và rách đều vô cùng trong sạch
bởi vì là lành rách cũng long lanh
Hj Chào Biên, mình cũng vỏ vẻ làm được một bài thơ về Bùi Giáng nè.
Trả lờiXóaNGHIÊNG NGƯỜI CHÀO ÔNG
Xin chào nhau giữa con đường
Mùa xuân phía trước, miên trường phía sau
(Bùi Giáng)
Gói trọn thời gian trong sâu thẳm
Tung hê đời, tung hê mình bằng dấu ấn xác thân
Thản nhiên đánh đổ, thản nhiên thách đố thong dong tìm cái cõi riêng mình
Cỏ hoa phù trần tang tình trút cạn chén phù sinh
Thơ, dịch, luận bật tận bi hài muôn vẻ hi ha phủi nợ thế nhân
Ý tại ngôn ngoại - mắt nhắm mở mặc ai tùy thấy
Hỏi thi ca hỏi thi nhân nào mấy
Túi thơ điên thức tỉnh mộng đêm trường
Ông là Bùi Giáng phải không?
Hay là không trước không sau
Là tận hiến giữa muôn màu thế nhân
Là Rong Rêu là Mưa Nguồn là gần gủi giữa xa xôi
Ngàn Thu Rớt Hột nghiêng người chào ông.
Rong Rêu, Mưa nguồn, Ngàn Thu Rớt Hột: tên những tập thơ của thi sĩ Bùi Giáng
Bùi Giáng bán dùi, ai mua dùi,Bùi Giáng bán
Trả lờiXóaĐỗ Lễ để lỗ, ai bán lỗ,Đỗ Lễ mua