Thứ Năm, 17 tháng 1, 2013
Đọc bài " Tết mô cũng về " của Dương Quang Anh mới thấy tác giả luôn cố hương với tấm lòng da diết. Chỉ còn hơn 20 ngày nữa là tết đến, trời đã cuối đông nhưng Sài Gòn vẫn thế nắng nóng và oi bức . Không gian, thời gian và con người chưa thấy rạo rực đón xuân như quê nhà. Chợt ngẫu hứng gõ phím bài thơ này, tuy không hay nhưng cũng là một nỗi niềm chia sẻ ...
HOÀI NIỆM
Trời Sài Gòn cuối đông vẫn nóng
Ta ngồi đây ngóng gió miền Trung
Thời tiết năm ni sao bỗng lạ lùng
Như muốn đuổi ta về nơi chốn củ
Không hẹn hò cũng chẳng ai quyến rủ
Ta lại về với đất Quảng thân yêu
Cớ gì đâu ! Ôi những buổi chiều
Ven Sông quán ngồi nhâm nhi cạn cốc
Biển Tam Thanh vòng qua đôi con dốc
Sóng rì rào gió thổi tóc em bay
Anh sẽ về với biển nay mai
Che tóc rối sợ đường ngôi em lệch
Không lâu nữa rồi cũng ngày đến tết
Hương vị quê nhà chan chát ấm hồn ai
Phiêu bạt bao năm giữa chốn đất Sài
Anh hứa sẽ...sẽ về thăm chốn củ
Thăm Tứ Bàn thôn, ghé qua Bốn Trụ
Thăm rừng Cừa, ghé quán Ven Sông
Ngã ba Trường Tàu đường sá đà thông
Duy Tân lại nối dài Tôn Đức Thắng
Thăm Tam Thanh những chiều biển lặng
Rượu gạo đong đầy cạn chén mềm môi
Mực, cá, tôm , cua biển đủ loại mồi
Say túy lúy thả hồn nơi biển cả
Anh về đây gặp nhiều người rất lạ
Thành phố lên đời dân kéo về đông
Phố xá xôn xao đầy những bóng hồng
Hình như ở miền Tây ra kiếm sống
Tam Kỳ bây giờ sao mà thấy rộng
Khu Hùng Vương anh lạc lối đi về
Nhà xây cao nối tiếp cận kề
Đâu cũng ắp cà phê, quán nhậu
Đi mô cũng rồi trở về chốn nẫu
Khúc ruột quê nhà ai dứt được sao ?
Nghĩ ngày về lòng cảm thấy nôn nao
Như lũ trẻ chờ giao thừa đón tết
Vần thơ viết như đôi lời gắn kết
Quảng Nam quê với đất khách Sài thành...
( Rừng Cừa Tam Kỳ xưa )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Vần thơ viết như đôi lời gắn kết
Trả lờiXóaNghĩ ngày về lòng cảm thấy nôn nao
Tam Kỳ bây giờ sao mà thấy rộng
Thành phố lên đời dân kéo về đông
Rượu gạo đong đầy cạn chén mềm môi
Duy Tân lại nối dài Tôn Đức Thắng
Anh hứa sẽ...sẽ về thăm chốn củ
Sóng rì rào gió thổi tóc em bay
Biển Tam Thanh vòng qua đôi con dốc
Cớ gì đâu ! Ôi những buổi chiều
Ta lại về với đất Quảng thân yêu
Trời Sài Gòn cuối đông vẫn nóng
Trời Sài Gòn cuối đông vẫn nóng
Ta lại về với đất Quảng thân yêu
Cớ gì đâu ! Ôi những buổi chiều
Biển Tam Thanh vòng qua đôi con dốc
Sóng rì rào gió thổi tóc em bay
Anh hứa sẽ...sẽ về thăm chốn củ
Duy Tân lại nối dài Tôn Đức Thắng
Rượu gạo đong đầy cạn chén mềm môi
Thành phố lên đời dân kéo về đông
Tam Kỳ bây giờ sao mà thấy rộng
Nghĩ ngày về lòng cảm thấy nôn nao
Vần thơ viết như đôi lời gắn kết
Vần thơ viết như đôi lời gắn kết
Nghĩ ngày về lòng cảm thấy nôn nao
Tam Kỳ bây giờ sao mà thấy rộng
Thành phố lên đời dân kéo về đông
Rượu gạo đong đầy cạn chén mềm môi
Duy Tân lại nối dài Tôn Đức Thắng
Anh hứa sẽ...sẽ về thăm chốn củ
Sóng rì rào gió thổi tóc em bay
Biển Tam Thanh vòng qua đôi con dốc
Cớ gì đâu ! Ôi những buổi chiều
Ta lại về với đất Quảng thân yêu
Trời Sài Gòn cuối đông vẫn nóng