Nơi giao lưu của Cựu học sinh Trần Cao Vân Tam Kỳ Quảng Nam Khóa 75-78. Nơi xả stress sau một ngày làm việc căng thẳng. Nơi 8&8

Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2012

NHỚ TRUNG THU

Bây giờ dù tóc đã hai màu nhưng mỗi dịp trung thu đến bao nhiêu kỷ niệm đẹp thời thơ ấu lại hiện về. Ngày ấy mỗi học sinh tiểu học chúng tôi phải tự tay mình làm một chiếc lồng đèn bằng tre để cô chấm điểm và rước đèn đêm hội. Những thanh tre được chẻ nhỏ, tuốt mỏng ra là công đoạn khó khăn nhất. Hai loại lồng đèn thiếu nhi thường làm là đèn bánh ú và ngôi sao vì dễ, tôi đặc biệt thích loại thứ hai : đèn ngôi sao. Những thanh tre được tuốt mỏng xong sẽ đan lại thành sườn và buộc bằng những cọng kẽm nhỏ, rồi tiếp tục cắt giấy kiến đủ màu xanh vàng đỏ. Hồ dán tự mình nấu bằng bột mì đựng trong lon sữa bò đun trên bếp. Hồi ấy hầu như đứa nào cũng đến nhà Lại Văn Bình hoặc Trần Ngọc Kỳ ( Kỳ sẹo ) để xin bột vì nhà hai cậu ấy làm bánh mì. Dán giấy kiến xong, tiếp tục cắt hàng răng cưa màu trắng bằng giấy vở trang trí làm viền cho đẹp mắt rồi phun nước và đem phơi nắng. Như thế được một chiếc lồng đèn thật căng, thẳng, bóng nhẵn và trong veo. Ngoài ra, đứa nào khéo tay thì cắt những bông hoa, hoặc hình thú bằng giấy màu trang trí thêm vào khung hình ngũ giác ở giữa lồng đèn ngôi sao cho bắt mắt. Hồi đó tụi mình mới học lớp nhất, lớp nhì ( lớp 4, lớp 5 bây giờ ) mà đã có nhiều sáng ý : Để cắm một cây đèn cầy trong lồng sao cho thật chắc không bị ngã dễ cháy đèn, lũ nhỏ chúng tôi phải dùng dây kẽm nhỏ quấn vào thân cây bút chì để tạo thành những vòng xoắn như lò xo rồi buột vào khung tre.
      Đêm 14 tháng 8 âm lịch tất cả tập trung về trường rước đèn và nhận bánh. Tối rằm , rồng rắn lên mây cùng lũ bạn trong xóm đi quanh khu phố để tận hưởng tất cả niềm vui của ngày tết thiếu nhi. Những chiếc lồng đèn đủ màu, đủ sắc do chính tay mình làm nên lung linh dưới ánh trăng rằm vằng vặc. Một ký ức khó phai...
        Ngày nay đi trên dãy phố người ta bày bán rất rất nhiều lồng đèn bằng nhựa nhập từ Trung Quốc. Có thể nói rất đẹp và đa dạng, có loại có thể cử động được, nhạc nhiếc vang rền, nhấp nha nhấp nháy do pin. Đẹp và hiện đại thật nhưng hồn của nó bay đi đâu về đâu ???
        Lại sáng nay thằng con 9 tuổi hỏi tôi :
     -  Tối nay có rước đèn không ba ?
         Và tôi không biết hỏi ai ??? vì nhà trường và địa phương không thấy tổ chức cho mấy cháu rước đèn như tuổi thơ xa xưa ấy của tôi .

                                                                                      Trung thu 2012

2 nhận xét:

  1. Tuấn quên là còn phải thi lồng đèn nữa,nhiều cái lồng đèn rất đẹp,còn tui thì chỉ biết làm lồng đèn ba đồng tiền vì dễ làm mà làm cũng xấu òm chẳng bao giờ được điểm cao rồi đến khi thắp đèn lên đi được 1 chút đèn ngã cháy lồng đèn khóc hu hu ,cuối cùng phải mua lại cái đèn xếp để có đi rước với bạn bè ,ôi tuổi thơ thật đáng yêu

    Trả lờiXóa
  2. Còn có bao giờ về được lại tuổi thơ...!

    Trả lờiXóa